Nhớ Mỵ
Em Đã quên giọt mồ hôi đổ
Của đêm qua tải gạo vào kho
Em đã quên tối qua không ngủ
Để Truyện trò đến sáng mờ sương
Giờ chỉ có nụ cười rạng rở
Trao móm quà gói cả tình thương
Em Chạy Đi rồi chạy lại
Làm những chuyện mình không đặt tên
Bao khó nhọc bổng nhẹ tênh
Để Chẳng nhận ra đời mình khổ
Rồi có chồng em ôm con nhỏ
Từ bỏ đam mê Bỏ bạn bè
Lao vào cũng việc không tên
Để vất vả một đời tuổi trẻ
Để đêm về đơn lẻ mình ên
Ai có hỏi - sao già hơn trước tuổi ?
Bởi đời thường - miếng ăn tấm áo
Tắt nụ cười em đổi cả cho con
Bệnh mấy ngày thăm còn vui vẻ
Hết đau rồi ta lại gặp nhau
Em quá trẻ ôi sao đời lấy mất .?
Bỏ con Thơ mười Tám tháng đầu
Bỏ chi, Khanh, Nam bỏ một lủ vui đùa
Thiếu một người đau thấu ruột gan
Biết bây giờ em ở nơi đâu ?
Trong khói Hương như thấy bóng về
Share your love nhớ mãi Em
Đoàn Thuý Mỵ !
Tặng Mỵ ngày bỏ bạn Đi xa