Vũ ơi
Bé Vũ sắp ra đi mãi mãi .... Có khi cũng là lối thoát cho em đở đau đớn hơn là sống . ..
Nếu có một Huy chương tôi sẻ chọn cái đẹp nhất để tặng em , một cậu bé dủng cãm , hiếu thảo, chịu đựng nổi đau đến giờ phút cuối cùng, tôi không thấy em khóc bao giờ, viêm tủy ,căn bệnh khủng kiếp do những tháng ngày vất vả , đã làm em liệt hoàn toàn,với những vết thương lỡ thấu xương, phổi khô cạn, bụng phình to. Khó thở nấc lên từng cơn đến quặng lòng...
Em đã sống gần một năm với sự thương yêu và chăm sóc mọi người .
Tôi còn chỉ biết nhìn lên hình Phật để mong điều gì đó, cầu xin cho cậu bé đang tuổi Xuân này đừng đau như vậy.
Đôi mắt sáng hai hàng mi dài, tôi nhớ mãi lời bé Vũ con cảm ơn cô , cảm ơn đoàn từ thiện, cảm ơn BS, tôi chỉ biết nghẹn ngào ,mọi người thương con lắm Vũ ơi, con can đảm lên ..Noel này chú Đức đoàn cô, tổ chức một sô ca nhạc quyên tiền cho con.. bé dạ nghe rất rõ.
Tôi muốn nói điều gì đó rất nhiều với em, muốn kể cho em nghe những câu chuyện về Paven .., đọc những bài Thơ tôi làm , những chuyện vớ vẩn như ngày xưa ở Huế trẻ con có ghẻ cha mẹ dắt đến cho voi đầu đàn nó liếm bằng cái vòi vài cái là hết ngay, nếu con thích cô mang con đi, cho em những ước mơ và còn nhiều điều vì nghèo em chưa biết , chưa học , chưa ăn, chưa đến ...
Em chỉ có tuổi thơ vất vả, 5 tuổi đã đi chăn trâu, mười mấy tuổi thấy cha không khỏe (Tâm thần), bốc vác phân, đưa hết tiền cho mẹ để nuôi mấy đứa em. Bản thân mình ăn khô, mì gói, đến khi đau mọi người cho ăn đồ ngon em không biết ăn, xin được ăn lại với khô.
Em chịu đựng phi thường những vết lở không than khóc, mới đây thôi còn kể và chỉ cách chăn trâu cho một cô đến thăm , khi tỉnh em nói với sư cô hôm qua con muốn cảm ơn Bs mà con mệt quá không nói được, hôm nay sư cô Tel ,em đã nói những lời cám ơn đến nhiều người, còn bằng nhiều biểu hiện để thấy em rất thương yêu mẹ và sư cô ..
Vũ ra đi vào một ngày trời tắt nắng , nước mắt tôi chảy ngược vào lòng mãi đọng lại niềm thương xót.
Em đã làm cho người lớn suy nghĩ lại về cách sống, để biết hơn về sự vô thường, sanh, lão, bệnh , tử không từ một ai, hy sinh cho người khác, biết ơn những người giúp mình, lòng hiếu thảo, can đảm, chịu đựng. ..
Dầu sao đi nửa em xứng đáng cũng để giúp đỡ , xin tri ân đến mọi người đã chung tay cho cháu.
Cám ơn Hoàng Anh SYL Canada, Quỳnh (Phú Mỹ Hưng) , chú Hưng, anh hỷ , anh Thành, Minh Đức ...
Còn bao nhiêu mảnh đời thương tâm, bất hạnh? Nên nhóm SYL cứ phải đi ,phải đi ... chọn cho mình con đường không thấy đích ..
Sau cuộc đời này có quá nhiều nỗi đau và nỗi bất hạnh đến với em .....ra đi là, giải thoát .